Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2015

em cứ sai đi !

Hôm qua em hỏi, nhỡ em sai thì sao? Không sao cả, em cứ sai đi.
Người trẻ nào cũng phải đối diện với nỗi sợ sai, sợ rằng mình đang trưởng thành “lệch”. Nhưng lệch khỏi cái gì? Lệch khỏi chuẩn chung của xã hội à? Đó chỉ là hàng rào nhốt gà thôi. Lệch khỏi định hướng của gia đình à? Đó chỉ là đường mòn chăn bò thôi. Lệch khỏi quan điểm của một ai đó à? Tại sao em lại phải nghe họ? Thứ nhất, đéo ai quan tâm đâu. Thứ nữa, nếu không em thì ai?
Sai là tối cần thiết. Einstein cần hàng trăm giả thiết sai. Edison cần hàng ngàn thí nghiệm sai. Em cần hàng vạn hành động sai. Để trở nên đúng.
Không ai đúng ngay từ đầu. Những người đúng ngay từ đầu là những người chết. Những đứa con tuyệt đối ngoan ngoãn là những đứa con chết. Những công dân tuyệt đối tuân phục là những công dân chết. Những con người sống theo công thức, quán tính, và chuẩn chung của bầy đàn, là những thây ma.
Có những người đã chết ở tuổi 25, nhưng đến 75 tuổi mới chôn. Lại có những người khác đã chết ở tuổi 29, nhưng 30 tuổi họ được sinh ra lần nữa. Và mỗi ngày mới họ lại được tái sinh. Họ sẽ chết như một đứa trẻ. Đó mới là cách sống đúng: mỗi ngày em biết là em vừa được sinh ra lần nữa.
Thế thì bây giờ, em hãy cứ sai đi. Sai và học từ những cái sai đó. Sai và rút kinh nghiệm từ chính bản thân mình. Đừng dùng kinh nghiệm của người khác. Không có kinh nghiệm nào là đáng tin cả, trừ phi chính em trải nghiệm kinh nghiệm đó.
Đến một lúc, em sẽ nhận ra rằng không có gì là sai cả. Mọi thứ đều xảy ra đúng như nó phải xảy ra. Có lúc em đúng, có lúc em học. Sometimes you win, sometimes you learn. Em sẽ phải học cho đến bao giờ không sai nữa thì thôi. Chừng nào em còn học, chừng đó em biết mình đang sống.
Chúc mừng sinh nhật!
Yêu em,

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG